Tôi vốn không quá khoẻ, vì vậy mỗi lần chống đẩy, cố gắng thì được 50 cái. Và mỗi lần đếm đến 35, 40 là thấy chân tay bủn rủn, não thì bảo: đừng cố nữa, dừng lại thôi. Phải rất cố thì mới tiếp tục được tới 50. Và tôi tin: 50 là con số giới hạn.
Có một lần tôi đang đếm thì mấy thằng con chạy vào hỏi bố mấy câu. Tôi bất đắc dĩ phải ngừng đếm và trả lời chúng. Xong, tôi không nhớ đã đếm đến bao nhiêu và đành đếm lại từ 1. Đến 40 chân tay rã rời, và như thường lệ cố gắng đến 50. Nhổm dậy mở lại clip xem, thấy dài hơn bình thường. Đếm lại số lần chống đẩy: 82 cái.
Tôi không tin tôi chống đẩy được 82 cái. Nhưng rõ ràng tôi đã làm được. Hôm sau, tôi thử lại, đến 50 cái là không nhấc nổi tay lên. Mà thực ra ngày hôm sau tôi cảm nhận tôi khoẻ hơn hôm trước mà!
Sau đó tôi đã làm thêm vài thí nghiệm để nhận ra: Tâm trí sẽ quyết định việc chúng ta có làm được hay không. Vì tôi đếm nên não nó mặc nhiên chỉ đạo các bộ phận dừng lại ở số 50. Còn nếu không đếm thì có thể có hôm dừng lại ở 30, 40 nhưng có hôm sẽ tới tận 100.
Tôi đã nghĩ ra một mẹo để “lừa dối” chính mình: tôi bắt đầu chống đẩy và chả đếm gì cả. Bắt đầu thấm mệt mới bắt đầu đếm và dừng lại ở 50. Giờ đây, đều đặn tôi đã chống đẩy được 80 cái thường xuyên…
Cuộc sống cũng như vậy. Nếu bảo mình đi làm thuê chỉ có thể kiếm được 5 triệu, tháng nào đủ 5 triệu thì não sẽ bảo bạn: đủ rồi đấy, chỉ được vậy thôi. Nhưng nếu chúng ta đừng đếm, đừng phụ thuộc vào sự chỉ đạo của bộ não cứng nhắc nữa và tập trung làm việc, tập trung kiếm tiền, có thể bạn sẽ đạt kết quả gấp 2, gấp 3 lần hoặc hơn thế nữa.
Bán hàng cũng như vậy, giới hạn thực sự của bạn là ở đâu? Và đâu là con số thực sự bạn có thể đạt được?
Hãy “đánh lừa” trí thông minh ngu đần của bạn!
Nguồn: Hoàng Trung Dũng